CHÂN DUNG NGUYÊN THỦ VIỆT NAM
CHÂN DUNG NGUYÊN THỦ VIỆT NAM
Thơ: (Phạm Thanh Dương)
Vào tháng bảy năm một chín sáu mươi
Lúc đó Bác đã bảy mươi rồi đó
Thăm làng chài một cái làng nghèo khổ
Biển Sầm Sơn, chiều lộng gió xứ Thanh.
Bác muốn hiểu mọi vất vả ngọn ngành
Nghề chài lưới nơi ngư dân bươn chải
Bác cùng dân kéo cá rất hăng hái
Bác hòa lòng chẳng e ngại điều chi.
Anh ngư dân mặt đăm chiêu nghĩ suy
Thưa chủ tịch chẳng mấy khi Bác đến
Cháu mời Bác nghỉ ngơi trên cầu bến
Mong Bác khỏe là ước nguyện toàn dân.
Bác cởi áo không một chút phân vân
Và Bác chỉ mặc chiếc quần xà lỏn
Rất thản nhiên Bác nói giọng từ tốn
Để Bác làm chung, Bác vốn quen rồi.
Anh cận vệ lo lắng toát mồ hôi
Lo trời nắng, lo rồi người bị bệnh
Chú ngồi chơi....Bác nói như ra lệnh
Bác thương dân, lo vận mệnh nước non.
Càng nhìn Bác, ta càng yêu Bác hơn
Trái tim Bác, đã ôm trọn đất nước
Cả cuộc đời, hy sinh cho Tổ Quốc
Vĩ đại thay, Bác ngọn đuốc dẫn đường.
Xin được gửi lòng kính trọng yêu thương
Một vĩ nhân, một tấm gương sáng chói
Một nguyên thủ, cùng ngư dân kéo lưới
Triệu trái tim xúc động tới nghẹn ngào.
----
Chú thích:
Ảnh chủ tịch Hồ Chí Minh kéo lưới với bà con ngư dân biển Sầm Sơn- Thanh Hóa ngày 17/7/1960.